zondag 21 april 2013

Đưa lao động Việt sang Nga hay đường dây buôn người?

Đưa lao động Việt sang Nga hay đường dây buôn người?

Thanh Quang, phóng viên RFA
2013-04-17



Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này


Lối ra ngoài duy nhất của khu vực ăn ở cho công nhân là khung cửa sắt có hai lần khóa.
Lối ra ngoài duy nhất của khu vực ăn ở cho công nhân là khung cửa sắt có hai lần khóa.
Ảnh: Công nhân cung cấp

Vào thứ Năm ngày 18 tháng 4 năm 2013, tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, giám đốc điều hành tổ chức Boat People SOS trụ sở tại Virginia, Hoa kỳ, sẽ điều trần trước Quốc hội Mỹ về đường dây buôn người từ Việt Nam sang Nga. Qua cuộc trao đổi với Thanh Quang, Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng trước hết cho biết luật pháp tại Nga lỏng lẻo như thế nào mà bọn buôn người đưa nạn nhân Việt Nam, nhất là những cô gái trẻ chất phác, sang Nga ngày càng nhiều.
Bảo kê của cảnh sát Nga
TS Nguyễn Đình Thắng: Ở Nga luật pháp rất lỏng lẻo, gần như là không có luật chống buôn người một cách toàn diện, mà chỉ có một vài điều luận nhỏ để mà truy tố thủ phạm hoặc là bảo vệ nạn nhân, với điều kiện những người đó phải được xét là nạn nhân. Trong tất cả những hồ sơ mà chúng tôi can thiệp thì chưa một trường hợp nào được chính quyền Nga xét là nạn nhân để mà bảo vệ cả. Còn lại thì không hề có những biện pháp ngăn ngừa, không hề có những biện pháp huấn luyện hoặc là thông tin cho những người vừa mới đặt chân lên nước Nga, trong trường hợp họ cần giải cứu, họăc cần sự giúp đỡ thì đi đâu? Hoàn toàn không có những biện pháp ấy từ chính quyền Nga
Thanh Quang: Nhân đây Tiến sĩ nhận xét như thế nào về tình trạng tham nhũng trong giới cảnh sát địa phương của Nga mà khiến cho bọn buôn người, chủ chứa... có điều kiện hoạt động phi pháp, vô nhân của họ?
TS Nguyễn Đình Thắng: Cảnh sát địa phương Nga, đặc biệt ở quanh vùng Moscow, gần như hoàn toàn lệ thuộc vào tổ chức tội phạm của Việt Nam, những bà chủ chứa chẳng hạn. Họ chi tiền đều đặn cho những cảnh sát Nga mà họ gọi là bảo kê, bảo kê giống như là khi cần thiết đến họ gọi thì cảnh sát Nga đến để trấn áp những nạn nhân hoặc là bắt lại những nạn nhân nào mà trốn thoát được. Những người chủ của các hãng may mặc lậu mà cũng giam người. Những người này đều là người Việt Nam cả. Vậy mà họ cũng giam đồng hương của họ trong tình cảnh nô lệ thời đại mới và cũng sử dụng những cảnh sát như vậy.
Thay vì đưa nạn nhân về để thẩm tra ở tại đồn cảnh sát thì họ giao trở lại cho kẻ buôn người và những nạn nhân đó đã bị đánh đập một trận kinh hoàng và rồi bị đưa trở lại trong tình trạng nô lệ. Cảnh sát Nga ở cấp địa phương không thể tin được vì họ rất là tham nhũng
TS Nguyền Đình Thắng
Chúng tôi biết những trường hợp mà nạn nhân đã bỏ chạy trốn được rồi, một tháng sau, cảnh sát mang đến một cái giấy gọi là giấy trát để mà bắt những người này về cái tội ẩu đả, nhưng hoàn toàn đó là những tội dàn dựng lên để mà bắt nạn nhân về. Thay vì đưa nạn nhân về để thẩm tra ở tại đồn cảnh sát thì họ giao trở lại cho kẻ buôn người, và những nạn nhân đó đã bị đánh đập một trận kinh hoàng và rồi bị đưa trở lại trong tình trạng nô lệ. Cảnh sát Nga ở cấp địa phương không thể tin được vì họ rất là tham nhũng. Họ kết nối rất chặt chẽ với những đường dây buôn người. Đặc biệt họ có những dan díu với  hệ thống xã hội đen ở bên Nga.
Các công nhân ở Nga đã về đến sân bay Nội Bài vừa mừng vừa uất ức tức tưởi.
Các công nhân ở Nga đã về đến sân bay Nội Bài vừa mừng vừa uất ức tức tưởi. Source phapluattp.vn

Thanh Quang: Thưa Tiến sĩ, ông vừa mới nhắc đến xã hội đen thì một cách tóm tắt nạn xã hội đen đang hoành hành ở Nga ra sao?
TS Nguyền Đình Thắng: Vâng, rất nhiều người Việt mình ở bên Nga. Họ sang Nga làm ăn buôn bán hoặc là đi lao động đã trở thành những nạn nhân của xã hội đen. Xã hội đen ở bên Nga của người Việt có cái tiếng lóng gọi là “phia”, những người “phia” , thành phần “phia” mà chúng tôi biết là dịch ra từ chữ Mafia. Đó là những tổ chức Mafia tội phạm đi hoành hành ở trong cộng đồng người Việt ở Nga. Họ có thể thủ tiêu, đánh đập người đến chết mà không ai dám lên tiếng can thiệp. Nhưng họ lại được sự che chở của tòa Đại sứ Việt Nam ở Nga. Họ làm việc rất chặt chẽ, song hành cùng với tòa đại sứ. Có những thành phần xã hội đen mà lại rất quen thân với một số giới chức ở trong tòa đại sứ Việt Nam ở bên Nga
Rõ ràng có sự quan hệ rất chặt chẽ, thân tình giữa một đằng là bà chư chứa Nguyễn Thúy An và đằng kia là một số giới chức khá cao cấp ở trong tòa Đại sứ Việt Nam ở Nga
TS Nguyễn Đình Thắng
Bao che của tòa Đại sứ Việt Nam
Thanh Quang: Ông lại nhắc đến sự bao che của tòa Đại sứ của Việt Nam ở Nga thì vụ 15 nạn nhân Việt Nam bị bà chủ chứa Thúy An hành hạ rồi cưỡng bức “tiếp khách” có sự tiếp tay của nhân viên Sứ quán Việt Nam ở Nga. Như vậy ông có thể cho biết thêm về sự bao che đáng ngại này, thưa Tiến sĩ?
TS Nguyễn Đình Thắng: Vụ 15 thiếu nữ bị lường gạt sang Nga với những hứa hẹn công ăn việc làm và ngay lập tức bị đưa vào ổ mãi dâm của bà Thúy An. Điều này minh họa cho tình trạng bên Nga khi một số viên chức cao cấp và có chức năng ở tòa Đại sứ lại cấu kết và che chở, làm ô dù cho những thành phần tội phạm, như là tội phạm buôn người hoặc là tội phạm mãi dâm ở Nga. Điều này thể hiện rất rõ ràng trong trường hợp mà chúng tôi vừa mới nói đến. Thứ nhất, rõ ràng có sự quan hệ rất chặt chẽ, thân tình giữa một đằng là bà chủ chứa Nguyễn Thúy An và đằng kia là một số giới chức khá cao cấp ở trong tòa Đại sứ Việt Nam ở Nga.
14 công nhân Việt Nam đã bị chết khi hỏa hoạn xảy ra hôm 11/9 tại một xưởng may ở cách Mátxcơva 100km về phía đông nam. Chủ nhân công ty đã khóa trái cửa nhốt công nhân như tù nhân vì thế họ không thể thoát ra.
14 công nhân Việt Nam đã bị chết khi hỏa hoạn xảy ra hôm 11/9/2012 tại một xưởng may ở cách Mátxcơva 100km về phía đông nam. Chủ nhân công ty đã khóa trái cửa nhốt công nhân như tù nhân vì thế họ không thể thoát ra.

Thứ Hai, khi mà nạn nhân kêu gọi cầu cứu, xin được giải cứu, giúp đỡ bảo vệ thì tuyệt nhiên bên tòa Đại sứ Việt Nam không đáp ứng mà còn nói trổng là ai đưa mấy cô sang bên này thì nói với họ đưa mấy cô về. Nếu mà chỉ ngưng ở sự tắc trách đó thôi thì đã không nên chuyện. Đằng này chúng tôi biết được có một số giới chức ở tòa Đại sứ Việt Nam bên Nga đã thông tin báo động cho bà Nguyễn Thúy An biết tận chỗ, tận nơi để đến tận nơi mà bắt lại những nạn nhân đã chạy thoát được, hoặc là để bà ta di dời nạn nhân trước khi cảnh sát Liên bang Nga đột nhập vào để giải cứu những nạn nhân. Thành ra có sự quan hệ chặt chẽ, rõ ràng bênh vực những kẻ buôn người, tội phạm và trấn áp nạn nhân.
Tôi lấy thêm một ví dụ nữa, rất nhiều nạn nhân trước khi lên đường về nước đã phải ký một cái giấy xác nhận rằng cảm ơn tòa Đại sứ Việt nam đã giúp đỡ, cảm ơn bà chủ chứa Nguyễn Thúy An đã che chở bấy lâu nay để về nước. Thật sự bấy lâu nay, những nạn nhân này đều phải tự trả tiền túi. Trong thư cảm ơn còn phải xác nhận chúng tôi tình nguyện sang bên này và ở lại bên Nga, trong khi thực tế thì họ bị lường gạt và bị giam giữ, đánh đập mà không có con đường nào để về nước, cho đến khi báo chí, dư luận, công luận khắp nơi trên thế giới lên tiếng thì tòa Đại sứ Việt Nam bắt buộc phải hợp tác để mà đưa những nạn nhân về nước.
Chúng tôi biết được có một số giới chức ở tòa Đại sứ Việt Nam bên Nga đã thông tin báo động cho bà Nguyễn Thúy An biết tận chỗ, tận nơi để đến tận nơi mà bắt lại những nạn nhân đã chạy thoát được, hoặc là để bà ta di dời nạn nhân trước khi cành sát Liên bang Nga đột nhập vào để giải cứu
TS Nguyễn Đình Thắng
Thanh Quang: Như công luận đã biết thì liên minh CAMSA bài trừ nô lệ mới đã ra tay giải cứu rất nhiều nạn nhân từ Việt Nam mà chắc chắn là nhờ có sự hỗ trợ của giới truyền thông và Quốc hội Hoa Kỳ. Như vậy , thưa Tiến sĩ , hiệu quả của sự lên tiếng này ra sao?
TS Nguyễn Đình Thắng: Trong vụ giải cứu 15 thiếu nữ vừa rồi, vai trò của truyền thông hết sức là quan trọng. Quan trọng thứ nhất là để bắn tiếng cho những kẻ buôn người mà chúng biết rằng những người trong đường dây này đều được nhận thông tin đều đặn từ tòa Đại sứ Việt Nam ở Nga, bởi họ theo dõi đài và các báo chí này kia ở Hải ngoại. Thành ra đấy là phương tiện để mà truyền thông, chứ chúng tôi không có một phương tiện nào khác để liên lạc được với kẻ buôn người và nạn nhân đang bị họ giam giữ.
Chúng tôi muốn bắn tiếng rằng chúng tôi biết đích xác những con người như vậy, nạn nhân như vậy, tên tuổi là gì , quê quán ở đâu, hình ảnh như thế nào...hiện nay đang nằm trong tay của kẻ buôn người, và nếu ngày mai họ bị thủ tiêu hay mất tích thì kẻ buôn người phải chịu trách nhiệm. Đó là cách đầu tiên và quan trọng nhất để bảo vệ an toàn sinh mạng cho những nạn nhân đang bị bắt làm con tin. Thứ hai qua những truyền thông đại chúng đó, thì tòa Đại sứ Việt Nam ở Nga biết rằng đã bị động rồi, tất cả mọi hành động của họ đều bị đưa lên báo chí nên họ không dám và đã không dám can thiệp, can dự vào một cách công khai như trước nữa để bảo vệ cho thủ phạm. Thành ra vai trò những phương tiện truyền thông rất là quan trọng .
Bên cạnh đó, vai trò của Quốc hội Hoa Kỳ cũng rất là quan trọng, vì một mặt, họ áp lực chính quyền Việt Nam để phải ngăn cản sự nhập cuộc và gian díu của một số các giới chức ở tòa Đại sứ Việt Nam bên Nga trong vấn đề bảo vệ , bao che , chạy tội cho thủ phạm. Mặt khác, Quốc hội Hoa Kỳ đã lên tiếng với chính quyền Liên bang Nga và Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ để nhắc nhở, đôn đốc vấn đề giải cứu cho nạn nhân, và kế đến là truy nã và truy tố tội phạm.
Thanh Quang: Cảm ơn Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng rất nhiều.

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/work-in-rus-m-sla-04172013085406.html

Chi tiết mới liên quan vụ buôn người Việt sang Nga

Thanh Trúc, phóng viên RFA
2013-04-18



Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này


th1-305.jpg
Cô Thái Hà, ảnh chụp khi cô về đến Việt Nam.
Hình do gia đình cung cấp



Trong số 15 cô gái Việt Nam bị bán qua động mãi dâm ở Nga, mà tin được loan đi từ tháng Hai, tính đến lúc này có 14 cô lần lượt được bà chủ chứa Nguyễn Thúy An thả về Việt Nam.
Trở về ngày 25 tháng Ba, cô Mỹ Duyên, người bị áp lực nặng nhất, từng bị bà Thúy An đánh dập sóng mũi và liên tục hành hạ chủi rủa cho đến lúc rời khỏi Moscow, quyết định phải đính chính lại những điều cô cho là không đúng liên quan đến việc cô và các bạn cô được giải cứu:

Hành hạ trước khi thả

Thanh Trúc: Trước hết xin cảm ơn Mỹ Duyên nhận lời nói chuyện với Thanh Trúc hôm nay. Như vậy sau ba cô được về trước đó là Bé Hương, Thái Hà và Bé Trang, rồi đến lượt Mỹ Duyên và tiếp tục là những ai Mỹ Duyên có nhớ không?
Mỹ Duyên: Em về chung với Kim Thoa, quê ở Tây Ninh, lúc đó đã có hai người về trước là Huệ, quê ở Sài Gòn, kế tiếp là Lê Thị Ngân Giang, quê ở Tây Ninh. Kế tiếp bốn người về sau này nữa gồm Thu Linh, quê ở Kiên Giang, Phan Thị Hồng Thắm cũng quê ở Kiên Giang.
Kế tiếp là Nguyễn Kim Ngân, quê ở Hà Nội, và Kiều, quê ở Trà Vinh. Nhưng mà hiện giờ còn một người chưa về được là Trang Thị Diệu. Trang Thị Diệu là lúc trước không có giấy tờ, hiện đang kêu gia đình làm giấy tờ gởi sang thì mới về được.
Thanh Trúc: Ai cũng biết sở dĩ bà An Ột phải cho các cô về là vì chuyện đã vở lỡ trên báo chí, trong lúc dì của Mỹ Duyên ở Mỹ và mẹ cô ở Việt Nam nhất định làm to chuyện. Vậy thì sau này bà Thúy An có nương tay với các cô chút nào không?
Dữ thì con người bà trước giờ đã vậy. Một khi gia đình và những người bên bển làm những gì phật ý bả thì làm sao bà có thể dịu dàng với tụi em được.
-Mỹ Duyên
Mỹ Duyên: Tánh nào tật đó chị ơi. Dữ thì con người bà trước giờ đã vậy. Một khi gia đình và những người bên bển làm những gì phật ý bả thì làm sao bà có thể dịu dàng với tụi em được. Nhất là em, bà tạo áp lực khủng hoảng lên đầu em hơn như thế nữa. Phần lớn là tại mẹ em ở Việt Nam với mấy dì mấy chú bên bển nhờ giải cứu cho tụi em được về. Những gì mà gia đình em cha mẹ em làm em phải đứng ra chịu trách nhiệm, bao nhiêu áp lực bả cũng đổ hết lên đầu em.
Thanh Trúc: Mỹ Duyên biết được những gì liên quan đến những chuyến trở về của các cô khi Mỹ Duyên còn trong tay bà Thúy An?
Mỹ Duyên: Bên bển báo chí tụi em không được đọc, mạng tụi em cũng không được lên. Em chỉ biết được vì trong nhà thì ông Huy có mở mạng lên, rồi ông với bà có nói chuyện với nhau tên chị là Thanh Trúc đài Á Châu Tự Do rồi kế tiếp là tên chú Thắng. Em có nghe được ông Huy nói với bả là "gia đình nó nói với đài Á Châu Tự Do là nó bị đánh gãy sống mũi, rồi bên cô bên dì nó bên Mỹ khóc lóc than thở đòi làm lớn chuyện lên, nên thôi cho nó về đi" Ổng với bả cũng nói lúc Thái Hà về thì cũng có hình chụp của Thái Hà. Thì cái đó tụi em cũng nhìn thấy được nên tụi em mới biết.
md1-200.jpg
Cô Hà Thị Mỹ Duyên. Hình do gia đình cung cấp.

Ổng với bả cứ nói là chẳng làm gì được ổng bả đâu, đài này cũng là phản động thôi, bên chị bên chú Thắng cũng là phản động thôi chứ hoàn toàn không đúng sự thật.
Lời bà Thúy An: “Tất cả những cái bài viết ấy là ở Việt Nam mình không bao giờ được xem. Báo này là báo phản động. Việt Nam mình không bao giờ có cái tờ báo này mà đọc. Báo phản động, báo chống lại người Việt Nam, nó luôn luôn đi moi móc cái tin để nó phóng một thành mười lên...”
Thanh Trúc: Khi đó thì Mỹ Duyên và các bạn có tin như thế không?
Mỹ Duyên: Nếu như tụi em nghĩ vậy thì tụi em sẽ không về đây và nghe chị phỏng vấn và sẽ không đính chính lại câu chuyện này. Hồi lúc tụi em sống bển như một cái địa ngục, tụi em rất khao khát được nhờ đại sứ quán bên Nga giúp tụi em để tụi em về. Bởi sau có những đứa bỏ trốn ra nó nhờ đại sứ quán Việt Nam bên Nga nhưng chẳng có ai giúp đỡ tụi em cả. Hồi đó nhờ gia đình tác động nhờ cậy bên Mỹ rồi nhờ được chú Thắng của CAMSA, nhờ đài Á Châu Tự Do, cũng nhờ đó mà có thể là sự thúc đẩy cho tụi em có niềm tin chờ đợi chú Thắng và đài Á Châu Tự Do giúp giải cứu để những người còn lại được về.

Về VN vẫn bị sách nhiễu

Thanh Trúc: Trước khi thả cô về thì bà Thúy An có đưa Mỹ Duyên ra đại sứ quán Việt Nam để viết đơn cám ơn đại sứ quán và bà ấy đã tạo điều kiện tốt cho cô về như trường hợp Huỳnh Thị Bé Hương không?
Mỹ Duyên: Bà không đưa tụi em ra đại sứ quán Việt Nam bên Nga nhưng bả bắt tụi em trước khi mỗi đứa về phải ghi một tờ giấy cam kết để lại cho bả, nội dung trong đó là từ lúc qua bển tới lúc tụi em bước chân về không có sự  mâu thuẫn nào với bà cả. Tiền lương mỗi tháng đều thanh toán sòng phẳng. Bà muốn tụi em cam kết những lời tụi em nói hoàn toàn đúng sự thật, nếu có chỗ nào gian dối tụi em phải chịu hoàn toàn trước pháp luật.
Thanh Trúc: Sau khi Bé Hương, Thái Hà và Bé Trang về Việt Nam rồi thì bà Nga của cơ quan Interpol Việt Nam trả lời rằng bà không cần phải giải thích với Thanh Trúc chuyện đại sứ quán Việt Nam bên Nga, Interpol Việt Nam và công an trong nước đã hành động thế nào để giải cứu các cô. Trước đó, bà Nga còn nói chuyện các cô đi Nga hoàn toàn là tự nguyện?
Nhưng mà cứ mời lên mời xuống vầy hoài, trong khi đó tụi em về mà áp lực bị đánh đập bên Nga chưa dứt.
- Mỹ Duyên
Mỹ Duyên: Đúng, tụi em đi sang là tình nguyện, nhưng những người đưa tụi em sang nói qua bển làm nhà hàng, tiếp bia một tháng được 120 đô, nên tụi em đồng ý đi.
Nhưng mà tụi em sang bển thì cuộc sống không phải là tiếp bia cũng không phải làm nhà hàng. Ở bên bển tụi em bị khống chế bắt buộc tụi em phải làm, những đứa không chịu tiếp khách sẽ bị đánh đập. Ngoài chuyện tiếp khách tụi em không có gì khác để làm tại vì công việc của bả là chỉ làm gái mại dâm thôi.
Thanh Trúc: Vậy Mỹ Duyên và các bạn cô có tin là đại sứ quán và cảnh sát công an Việt Nam đã giải cứu các cô?
Mỹ Duyên: Em không tin điều đó, nếu như nói bên Nga bên Việt Nam giải cứu cho tụi em thì giải cứu lâu rồi chứ đây đợi tới bây giờ. Trong khi em cũng hiểu là bên đây cử người qua bển theo dõi bả nhưng mà em nghe nói bả lo lót được, 20 người sang cũng 20 người về, vậy thôi. Em không tin những lời bà đó là đúng sự thật.
Thanh Trúc: Xin cho biết bây giờ về Việt Nam rồi thì Mỹ Duyên cảm thấy thế nào?
Mỹ Duyên: Em là ai chứ chị? Người ta khinh rẻ tụi em còn không hết nữa. Về thì công an phía bên Việt Nam cứ kêu tụi em lên làm giấy tờ, ghi hồ sơ là tụi em là người bị hại. Nhưng mà cứ mời lên mời xuống vầy hoài, trong khi đó tụi em về mà áp lực bị đánh đập bên Nga chưa dứt. Về tụi em chỉ muốn có một chút thanh thản cho thoải mái. Đâu phải tụi em không muốn hợp tác. Vui là tụi em vui được một phần, nhưng mà cứ mời lên mời xuống hoài tụi em cũng thấy bị ức chế và cũng bực mình hơn nhiều nữa.
Thanh Trúc: Cảm ơn và cầu chúc Mỹ Duyên sớm tìm lại cuộc sống an vui.

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/girls-sold-sex-ring-in-russia-update-tt-04182013122326.html

Các nạn nhân trở về từ Nga có được bảo vệ hay không?

Thanh Trúc, phóng viên RFA
2013-03-29



Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này


565px-Moscow,_Embassy_of_Vietnam-305.jpg
Đại sứ quán Việt Nam tại Nga
Photo courtesy of wikipedia

Nghe bài này

Tải xuống - download
Các nạn nhân trở về bày tỏ sự thất vọng trước phản ứng chậm chạp từ cơ quan hữu trách ở Việt Nam cũng như ở Nga vì bà chủ chứa Nguyễn Thúy An vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật trong lúc các cô bị sức ép tâm lý rất nặng nề.
Huỳnh Thị Bé Hương, người dẫn ba cô bạn đi trốn hồi trước Tết nhưng bị bắt lại, nhờ có chị ở Hoa Kỳ liên lạc với CAMSA Liên Minh Bài Trừ Nô Lệ Mới Á Châu để làm lớn chuyện khiến bà Thúy An phải để cô về Việt Nam. Một ngày sau, cô Thái Hà, còn trong độ tuổi vị thành niên, cũng được thả về.
Đến ngày 18 tháng Ba, cô Phạm Thị Bé Trang, nhờ chị dâu ở Hoa Kỳ vận động CAMSA lên tiếng, cũng đã về đến Việt Nam cùng hai cô  gái khác.
Sau năm cô vừa kể, ngày 26 vừa qua đến lượt cô Mỹ Duyên, có dì ở Canada vận động văn phòng quốc hội địa phương, đã cùng một cô khác về tới Sài Gòn.
Bà chủ chứa Nguyễn Thúy An, người đã hành hạ, đánh đập và bắt cả mười lăm  cô phải phục tùng phải hành nghề mãi dâm, đã dời tám cô còn lại đi nơi khác trong lúc bản thân bà ta vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật.
Trước đó, khi chuyện vỡ lở, bà Nga thuộc cơ quan Interpol Vietnam cho hay  công an trong nước cũng như Interpol Vietnam đang mở cuộc điều tra.
Sáng hôm nay, khi  được hỏi công việc diển tiến tới đâu, bà Nga trả lời:
Chúng tôi đã làm hết cách và kết quả như thế nào thì đã rõ, chị muốn biết thông tin như thế nào thì chị liên hệ với các nạn nhân, họ sẽ trả lời một cách thấu đáo là họ được giải cứu như thế nào, chẳng hạn  Interpol Việt Nam hay là kể cả đại sứ quán Việt Nam đã nỗ lực để giải cứu nạn nhân nhưng mà cà các cơ quan  tổ chức bên ngoài không nhận  định rõ vấn đề  đấy  thì chúng tôi cũng không bàn luận gì cả. Chị  muốn biết cụ thể như thế nào mời chị liên hệ với các nạn nhân. Chúng tôi đã làm hết sức mình và kết quả như thế nào thì đã rõ.
Để tìm kiếm thêm thông tin, đường dây viễn liên được nối qua Moscow, vẫn ông Nguyễn Đông Triều, tham tán công sứ trong đại sứ quán Việt Nam ở Nga:
Nhà báo thì tôi không nói chuyện với bà!
Từ Việt Nam, cô Bé Hương cho biết bà Nga của Interpol Vietnam có gọi cho cô, bảo rằng khi cấp trên của bà qua Nga, có thấy lá thơ cô viết và ký tên. Đó là lá thơ mà bà Thúy An buộc cô viết ở  đại sứ quán trước khi về nước. Bà Nga nói vì lá thư đó mà chưa thể giải quyết gì được, do đó cô nên về Kiên Giang gặp công an để viết bản tường trình đính chính lại thì trên này mới làm việc tiếp:
Chị Nga nói vậy thì em có về gặp công ăn ở Kiên Giang  em tường trình lại hết. Từ lúc về Việt Nam tới giờ là em muốn chiến đấu tới cùng để lật bộ mặt bà An ra. Lúc đầu bà Nga  nói với em là nhờ Interpol can thiệp mà em mới  được về. Em nói chị có chắc hay không, em có đủ bằng cớ để nói với chị là không phải bên phía công an Việt Nam mình, em nói thẳng với bà Nga chị có biết chị em ở bên Mỹ nhờ những người bên Mỹ can thiệp, nhờ phái đoàn bên Mỹ can thiệp để em được về không? Nói  công an Việt Nam can thiệp thì được cái gì đâu, qua bển 20 người ăn nhậu xong rồi về chứ có làm gì được bả đâu, bả vẫn ung dung trước vòng pháp luật đó.
Lúc Bé Trang còn ở bển,  sau khi bé Hà về được hai ngày thì cái "cờ" (nhà) cũ bị lùng sực, công an Nga đến đó kiểm tra thì bả đã dời  người đi rồi nhưng mà trước khi dời đã có cuộc điện thoại báo cho bà rồi.

Áp lực tâm lý nặng nề

Cô Bé Hương nói cô thực sự thất vọng khi bản thân bị áp lực nặng nề mà công an cũng không giúp được gì cho cô:
Em mệt mỏi em tủi thân lắm, bây  giờ bả cho người lùng sục em ở Việt Nam em biết làm sao, em trốn ở Sài Gòn,  ban ngày ban đêm vẫn phải đeo khẩu trang đi ra ngoài. Giờ có đối diện với chị Nga em vẫn nói như vậy, em có báo cho công an Kiên Giang hay công an vẫn yên lặng, chẳng hướng dẫn chẳng bao vệ em được cái gì hết trơn.
Kêu em về Kiên Giang thì sao giữ cái Passport của em? Em tường trình lại hết rồi em còn viết một cái  đơn tố cáo bà An, đề nghị pháp luật giải quyết đưa bả ra làm sáng tỏ sự việc, trả lại sự công bằng sự tự do cho chị em tụi em. Theo em nghĩ cái quan hệ giữ ông Nguyễn Đông Triều với bà An này đâu phải bình thường đâu, ông binh vực cho bà An, còn em là nạn nhân mà ổng cứ nghĩ như em làm hại bà An. Ổng còn nói  em lúc này nên nói như vậy để có lợi cho bà An, về cứ sống với bà An bình thường đi, từ từ mọi chuyện sẽ được giải quyết. Em có nói viết xong rồi ký xong rồi giờ em nhờ anh Triều một vấn đề coi như là tình người đi, anh giúp em anh nói  một tiếng với bà An để cho em về Việt Nam thôi, em sẽ không quên ơn anh. Ông mới nói  em có tiền vé chưa, cứ kiếm tiền vé đi rồi hãy nói chuyện. Lúc em vay mượn tiền gởi sang mua vé rồi thì lại bắt em ký giấy cảm ơn đại sứ quán đã can thiệp, cảm ơn bà An đã tạo  điều kiện giúp em tiền vé này nọ. Điều đó đối với em là một sự oan ức, em buồn em sa sút tinh thần, mệt mỏi dữ lắm rồi.
Ngay cả cô Bé Trang cũng cho rằng cô không tin cảnh sát công an Việt Nam giải cứu các cô. Về tương quan giữa bà Thúy An với đại sứ quán Việt Nam ở Moscow cũng như với cảnh sát ở trong nước qua, cô Bé Trang nêu  những câu hỏi:
Tại sao trước  ngày 8 tháng Ba công an Việt Nam báo cho bả, bà tẩu tán mười mấy chị em tụi em qua nhà bả? Còn đại sứ quán Việt Nam ai mà không biết bả, còn  20 người ở Việt Nam sang tại sao bả biết, tại sao 20 người đó về mà chẳng có chuyện gì? Công an Việt Nam nếu làm việc sao bả vẫn còn ở bên bển. Em  không tin tưởng công an Việt Nam nữa, em không tin. Em nói  thẳng cho chị biết nếu xã hội này có pháp luật thì đâu có để tụi em như vậy. Nếu nói  là điều tra tại sao bao nhiêu chuyện không thấy làm gì hết?
Em mệt mỏi em tủi thân lắm, bây  giờ bả cho người lùng sục em ở Việt Nam em biết làm sao, em trốn ở Sài Gòn,  ban ngày ban đêm vẫn phải đeo khẩu trang đi ra ngoài.
-Huỳnh Thị Bé Hương
Còn nếu mà nói bắt tay vào làm thì đại sứ quán Việt Nam cũng thừa  biết bả, bao nhiều người đưa sang làm gì mà không biết, tại sao vẫn im thinh không có chuyện gì xảy ra? Chị em tụi em ở bên bển sống khổ còn hơn là chết nữa.
Tuy không thể  nói chuyện trực tiếp để kiểm chứng những điều các nạn nhân kể, xin  nghe những đoạn ghi âm lời lẽ của bà Thúy An sau khi đã lượt bớt  những ngôn từ khiếm nhã:
Tiền nong bao nhiêu cũng phải giải quyết hết, làm sao cho câu chuyện nó nhẹ đi đã, câu chuyện không đơn giản đâu, chết đến nơi rồi chứ còn bình thường không bao giờ nhờ vả ai.
Phong bì theo kiểu kín đáo, mua đồ thì cũng tặng người ta chai rượu sâm banh hay là hộp kẹo bánh đầy đủ mọi thứ, một cái túi giá trị, quà cáp phải một hai triệu. Ngậm miệng ăn tiền, người ta nhận thì người ta phải có trách nhiệm, nôm na là vậy. Làm rất lâu rồi pháp luật hiểu rất rõ, chính vì như vậy làm không bao giờ ảnh hưởng gì đến mình cả. Ảnh hưởng liên quan đến con cháu người ta chứ chẳng ảnh hưởng gì đến mình.
Thật ra thì còn cái gì để mà nói nữa, chuyện nó bét nhè thế này rồi...Chứ còn tao, thiệt tao kẹt chỗ này tao lại làm chỗ khác, tao đi thành phố khác lại làm việc khác, tao không thiếu gì cách. Hết.
Đó là bà Nguyễn Thúy An ở Nga. Tại Hoa Kỳ, cô Danh Hui, chị của nạn nhân Huỳnh Thị Bé Hương, báo cho biết ngày 11 tháng Tư  tới cô được tổ chức CAMSA, Liên Minh Bài Trừ Nạn Nô Nệ Mới Ở Á Châu, mời ra làm nhân chứng về trường hợp em cô trong buổi điều trần do dân biểu Chris Smith triệu tập và chủ tọa ở hạ viện Hoa Kỳ.
Dân biểu Chris Smith là  tác giả  Đạo Luật Bảo Vệ Nạn Nhân Của Nạn Buôn Người từ năm 2000.

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/helpless-victims-loosing-faith-tt-03292013095603.html

Cảnh sát Nga giải cứu 2 nô lệ tình dục người Việt


000_Par2578864-305.jpg
Ảnh minh họa nạn mãi dâm.
AFP photo



Hai phụ nữ Việt Nam được cho là bị cưỡng bách làm nô lệ tình dục đã được cứu thoát khỏi một nhà chứa bất hợp pháp ở Matxcơva Thủ đô Nga, Cảnh sát sở tại loan báo hôm thứ sáu 22/3.
Cảnh sát cho biết, hai phụ nữ Việt này được tìm thấy ở bên trong tòa nhà trước kia là khách sạn Rybak tức Thủy Thủ, nơi nhà chứa bất hợp pháp có hoạt động.
Theo công bố của nhà chức trách Nga, Hai người phụ nữ bị cầm giữ đã nói với các nhân viên cảnh sát rằng, những người tổ chức lúc đầu hứa hẹn cho họ làm việc tại xưởng may ở Nga. Sau đó họ được đưa tới Mátxcơva, bọn chủ thu giữ giấy tờ và buộc họ phải hành nghề mãi dâm.
Cảnh sát Matxcơva tạm giữ những người tình nghi chờ xác minh căn cước.

http://www.rfa.org/vietnamese/vietnamnews/moscow-police-free-2-vn-sex-slave-03222013150128.html

Chân dung bà chủ nhà chứa ở Nga

Thanh Trúc, phóng viên RFA
2013-03-10



Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này


033_ria04-012136_3000-305.jpg
Gái mại dâm ở Nga đang bị cảnh sát kiểm tra giấy tờ. Ảnh mang tính minh họa.
AFP photo



Trong số mười lăm cô gái Việt Nam bị gạt sang Nga vào động mãi dâm của bà Thúy An ở Moscow, mà bốn cô trốn đi rồi bị bắt lại, thì đã có hai cô về đến Việt Nam.
Trong một tháng qua đài Á Châu Tự Do đã cập nhật vụ việc trên nguyên tắc không đưa tiếng nói của nạn nhân lên đài. Hôm nay, đã an toàn ở Việt Nam, cô Bé Hương cho biết cô phải lên tiếng, trước hết cho mười ba người bạn còn lại trong nhà chứa của bà Thúy An, thứ hai là đính chính về lá thư mà cô bị buộc phải viết và ký tại đại sứ quán Việt Nam ở Liên Bang Nga như một điều kiện trước khi về nước.
Bé Hương: Mười lăm đứa, trốn đi bốn đứa thì còn mười một. Bắt về thì giờ bà đã thả em với lại Nguyễn Phạm Thái Hà thì còn mười ba là hai chị em ruột ở Cà Mau, rồi ở Long Xuyên, Tây Ninh, Sóc Trăng. Ở Sài Gòn cũng có và có một cô quê ở Hà Nội.
Mục đích của bà là bà biết chị em bên Mỹ có nhờ đến phóng viên nhà báo đài Á Châu Tự Do, bả muốn em đính chính lại là mọi việc không có sự thật như vậy, bả muốn em viết thư có lời cảm ơn bà và yêu cầu nhà báo đài Á Châu Tự Do phải đính chính lại mọi việc, bắt em phải ký. Em đã ký và đã cam kết sẽ đính chính lại mọi việc.
Bây giờ em đã về Việt Nam rồi thì em cũng xin nói những lời đó, những thư đơn ký đó đối với em không còn giá trị nữa, bằng mọi giá em phải đính chính sự thật của bà là đúng người đúng tội, lúc đó em bị bà bắt giữ và khống chế, bắt buộc em phải làm điều đó.

Xa xích chưởng

Thanh Trúc: Bây giờ em có thể tả về bà An được không?
Bé Hương: Bà là người Nghệ An, khoảng bốn ba bốn mươi bốn tuổi. Bà sắc sảo lắm, cứng cỏi lắm. Lúc nóng giận lên thì bà xưng lúc thì "bố mày" lúc thì "mẹ mày". Không có lời văng tục nào mà bà không nói được hết.
Lúc nóng giận lên thì bà xưng lúc thì "bố mày" lúc thì "mẹ mày". Không có lời văng tục nào mà bà không nói được hết.
Cô Bé Hương
Khi mà đưa sang bà đón em ở sân bay về đến nhà thì em mới biết sự thật em đã bị bán vào động mãi dâm rồi, không cách nào thoát hết. Một năm mấy qua thật sự em cũng có chờ đợi nhiều lắm nhưng không có cơ hội. Lúc nào bà cũng có người giám sát bọn em hết, những người mới sang bà không thả ra ngoài đâu, ai cũng phải làm việc cả. Bên đó chỉ có công việc là làm gái mãi dâm thôi, chỉ là một cái "cờ va" ba buồng, khách vào thì cứ trải chỗ liên tiếp liên tiếp theo đó mà làm, không có gì khác ngoài gái mại mãi dâm hết.
Phần lớn là khách Việt Nam, tuần này họ đến tuần sau họ lại đến thì trở thành khách quen của bà. Thỉnh thoảng em có nghe là khách Việt Nam đón ra ngoài để tiếp Tây, người Nga đó chị, Tây rồi Tàu... Em không có được ra ngoài.
Tiếp khách là tính điểm, cộng vào sổ, cuối tháng chia đôi bà phân nửa tụi em phân nửa. Nếu không ngoan làm việc bà sẽ phạt, phạt cho đến khi nào không ngóc đầu lên nỗi, không có tiền gởi về nhà luôn giống như em đây. Một năm hai tháng hơn em vẫn không có đồng nào mà vẫn phải tiếp khách, coi như công cốc, không có đồng nào, tay trắng luôn.
Tất cả các cô kia có người làm được việc, tiếp khách giỏi hơn em, làm một tháng mấy nghìn đô. Có chia nhưng mà bà giữ lại hết, muốn gởi về nhà thì bà sẽ gởi, năm trăm, một nghìn, hai nghìn đô bà sẽ gởi, còn nhiều hơn nữa bà sẽ không gởi.
thai-ha-250.jpg
Cô Thái Hà. Hình do gia đình cung cấp.

Thanh Trúc: Ngoài bị chửi mắng thì các cô còn bị đánh phải không, nhất là cả ba cô cùng trốn với em trong đó có một cô còn nhỏ.
Bé Hương: Bà đánh thì tụi em hay gọi là "xa xích chưởng", tụi em bị đánh quá thì cũng có nói ở trong tù thì nghe nói một đám đánh một đứa, còn ở đây tại sao có một đứa mà lại đánh tới một đám lận.
Lúc mới qua thì con bé chưa được mười bảy tuổi, nó nói thực với em là chị ơi em mới có mười sáu, trong giấy của em là người ta làm cho em đủ tuổi đi làm, nói qua đây làm nhà hàng. Bả cứ bắt em kêu ba mẹ em gởi tiền qua để chuộc về nếu mà không làm việc được. Mà con nhỏ đó cũng xấu, nhìn không dễ coi lắm, cho nên không có khách chọn. Bả cũng đánh bà nói "Mày qua đây làm gì, tại sao người đưa qua cũng khốn nạn lắm, như vầy mà cho đi làm gái là sao, tiếp ai bây giờ, người ta ngồi người ta còn không nhìn nữa thì làm sao mà làm". Những ngày tháng con bé đó bị hành hạ đánh đập em cũng nóng ruột lắm.
Linh thì bà bảo là "Con Linh có cặp mắt đĩ thỏa đâm giai", bà cho Linh mở cửa đón khách. Bữa đó chồng bà, là ông Huy, về đến thì Linh ra mở cửa. Ông Huy lấy tay quẹt cái mũi nó làm bà ghen bà đánh nó xém mù hai mắt.
Bà lấy dây nịt bà quất con Linh bò lết bầm khắp người luôn mà đôi mắt là nặng nhất. Còn cái Duyên thì có thời gian nó bị đánh bầm sống mũi. Em thì đã chịu quá nhiều bây giờ kể ra em không biết kể bao nhiêu cho hết. Bên đó luật của bà là không ai được thân với ai hết, bệnh hoạn tự lo.
Bà lấy dây nịt bà quất con Linh bò lết bầm khắp người luôn mà đôi mắt là nặng nhất. Còn cái Duyên thì có thời gian nó bị đánh bầm sống mũi.
Cô Bé Hương
Thanh Trúc: Em có biết gì về ông Huy chồng bà An này không?
Bé Hương: Ông Huy đó tên Nguyễn Anh Huy. Khi qua thì em có nghe kể lại là hồi trước, cái tốp đi trước đó, ông đã đánh một người tới nỗi xém mất mạng. Từ đó đến bây giờ bà không cho ông Huy đánh nữa, chỉ có bà đánh thôi.
Thanh Trúc: Xin kể tiếp lúc em cùng ba cô kia trốn đi và bị bắt lại ?
Bé Hương: Trốn ra được thì em có nhờ công an Việt Nam liên lạc đại sứ quán Việt Nam ở Liên Bang Nga, được số điện thoại của ông Nguyễn Đông Triều làm bên an ninh của đại sứ quán. Em có gọi mà ông từ chối thẳng không giúp. Em cũng nhờ có người chị ở Mỹ là Danh Hui, cũng bên đó nhờ được chú Thắng.
Sau khi gọi cho ông Nguyễn Đông Triều khoảng hai ngày thì chính bà An, ông Huy và một người đàn ông, đến nơi thì tụi em chỉ biết về thôi. Hơn một năm bị bà đánh đập em cũng biết bà ghê gớm cỡ nào, tụi em lúc đó bó tay, kháng cự cũng bằng không. Bà có nói "Mày biết tao canh mày bao nhiêu ngày tao mới bắt được mày không, mày làm cho bố mày mất ăn mất ngủ cả mười ngày nay, mày to gan lắm mày dám hại bố mày hả...".
Cô bé Thái Hà lúc sang chưa đủ tuổi đó, rồi Thu Linh, Ngân Giang, đều bị đánh sưng mặt, bầm mắt. Bả không đánh em, chỉ đập đầu em vô tường thôi. Bà nghĩ đánh em bầm mắt thì nếu như đại sứ quán gọi em lên người ta sẽ thấy. Còn đánh lên đầu em thì người ta không thấy mà em cũng không dám nói.

Quen biết lớn

Thanh Trúc: Khi bà Thúy An đưa em lên đại sứ quán để về Việt Nam thì chuyện gì xảy ra?
Bé Hương: Bà làm giấy cho em về Việt Nam, bảo là "Mày làm không được thì tao cho mày về chứ không phải chị mày bên Mỹ làm ầm ỉ mà tao cho mày về đâu". Bả tính là thứ Hai cho em bay, nhưng tối thứ Bảy thì bả nói em chuẩn bị đồ rồi bà đưa em lên đại sứ quán.
Lên sứ quán thì trên đó có một ông tên là Kiên, cũng ở trong đại sứ quán mà em không biết rõ ông làm cái gì.. Ông Kiên đó hỏi ai đây thì bà mới nói "Đây, nhân vật chính đây anh". Ông Kiên mới bắt em viết một cái đơn là "Cảm ơn chị An đã giúp đỡ và đại sứ quán ở Liên Bang Nga đã can thiệp, giúp đỡ, tạo điều kiện cho em được về Việt Nam. Và xin có lời nói với nhà báo RFA ở Mỹ đã nói về bà An là không phải sự thật thì em xin đính chính lại là những lời đó đã nói sai về chị An, và em hoàn toàn chịu trách nhiệm."
Lên đó lúc này mày biết mày nên làm thế nào, gây bất lợi cho tao thì mười mạng mày cũng không còn, ba đời mày tao cũng đào lên tao chôn sống chứ đừng nói một mình mày.
Bà Thúy An
Lúc đó em chỉ biết làm để bà thả em về thôi, về tới Việt Nam là bằng mọi giá em phải đính chính lại sự thật, tại vì lúc đó em bị bà không chế mà, nếu không làm như vậy em đâu biết bà đưa em đi đâu.
Thanh Trúc: Theo em kể thì có vẻ bà An khá quen biết với người trong đại sứ quán Việt Nam ở Nga?
Bé Hương: Em viết xong thì ông Kiên mới đi về. Em ngủ lại đó vì sáng mai ra sân bay. Đêm đó thì có một người đàn ông nữa xuất hiện là tên Tuấn Anh. Bà nói với em "Ông Tuấn Anh đó là anh của anh Huy mày, còn vợ của ông Tuấn Anh, làm ở bên đại diện cộng đồng người Việt Nam mình ở Liên Bang Nga, vợ ông Tuấn Anh là cháu ruột của ông Nguyễn Đông Triều." Thì có lúc bà An kêu ông Nguyễn Đông Triều bằng chú, có lúc kêu bằng anh.
Trước đó khi bắt em về, khi em chưa biết sự thật, bà bắt em lên đại sứ quán, bả nói "Lên đó lúc này mày biết mày nên làm thế nào, gây bất lợi cho tao thì mười mạng mày cũng không còn, ba đời mày tao cũng đào lên tao chôn sống chứ đừng nói một mình mày".
Thanh Trúc: Đến lúc này, khi nói với đài Á Châu Tự Do, em còn sợ điều gì không?
Bé Hương: Một phần là em có sợ, nhưng mà tâm nguyện của em là muốn giải cứu những người còn lại ở bên đó cho nên tất cả em đều có thể làm. Những lời nói của em đều là sự thật và em tin tưởng pháp luật sẽ trừng trị bà, trả lại tự do cho những bạn gái của em còn lại bên đó.
Thanh Trúc: Cảm ơn cô Bé Hương, chúc cô một cuộc sống tốt đẹp.













 

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/real-portrait-of-a-pimp-in-russia-ttruc-03102013113557.html

ĐSQ Việt Nam ở Moscow giúp gì cho công dân Việt?

Thanh Trúc, phóng viên RFA, Bangkok
2013-02-27



Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này


Gái mại dâm ở Nga đang bị cảnh sát kiểm tra giấy tờ. Ảnh mang tính minh họa.
Gái mại dâm ở Nga đang bị cảnh sát kiểm tra giấy tờ. Ảnh mang tính minh họa.
AFP


Tải xuống - download
Bốn thiếu nữ Việt Nam, trong đó có một em vị thành niên, trốn khỏi một nhà thổ ở Moscow nhưng sau đó bị chủ chứa bắt lại. Tin đã được loan đi hồi đầu tháng này nhưng tới giờ các nạn nhân vẫn còn bị khống chế và ngay cả thân nhân ở Việt Nam cũng bị đe dọa đến phải lên công an xin rút đơn kiện.

Kêu cứu đại sứ quán cũng như không
Đó là bốn trong số mười lăm thiếu nữ sang Nga kiếm việc nhưng đã bặt tin từ tháng Tư  2012. Đến tháng Giêng 2013 thì bốn cô trốn được khỏi nơi mà các cô bị bà Nguyễn Thúy An, còn được gọi là An Ột, buộc các cô phải hành nghề mãi dâm.
Những người đã đưa các cô sang Nga để kiếm việc làm rồi bán vào động mãi dâm của bà Thúy An là bà Nữ, có chồng tên Sơn, hiện đã bỏ trốn khỏi Kiên Giang.
Ngay sau khi thoát được và gọi điện về nhà, mặt khác các cô gọi cho ông Nguyễn Đông Triều trong đại sứ quán Việt Nam ở Moscow để xin được giúp đỡ. Riêng cô Huỳnh Thị Bé Hương vì có chị đang ở Mỹ nên đã gọi điện báo tin và kể lại cho chị nghe mọi chuyện.
Rất không may là vài tiếng đồng hồ sau khi báo với đại sứ quán Việt Nam cả bốn cô đều bị bà Thúy An tức An Ột bắt trở lại. Bà Thúy An đã đe dọa, buộc các cô gọi về Việt Nam bảo người nhà lên công an rút đơn thưa kiện lại.
Lúc đó, trên đường dây viễn liên, ông Nguyễn Đông Triều của đại sứ quán Việt Nam ở Moscow trả lời:
Bà quan hệ thế nào với những người đó, bây  giờ bà nói tình trạng những người đó như thế nào với tôi cái, nói thẳng thông tin đi.
Thưa ông tôi là nhà báo..
Nhà báo thì tôi không nói chuyện với bà.
Và từ Hà Nội, bà Nga, Interpol Việt Nam, quả quyết:
Việc mà các cô bị bắt lại thì bên chúng tôi đã biết hết rồi, bây giờ chúng tôi đang xử lý thông tin theo nhiều kênh để tìm cách giải cứu các cô ấy ra và bắt đối tượng. Chúng tôi đang cố gắng hết sức tìm mọi cách giúp đỡ để đưa được các cô trở về Việt Nam.
Rất không may là vài tiếng đồng hồ sau khi báo với đại sứ quán Việt Nam cả bốn cô đều bị bà Thúy An tức An Ột bắt trở lại. Bà Thúy An đã đe dọa, buộc các cô gọi về Việt Nam bảo người nhà lên công an rút đơn thưa kiện lại.
Bây giờ tất cả các cơ quan đều đang vào cuộc, kể cả đại sứ quán của Việt Nam ở bên Nga đang cố gắng hết sức giải cứu các cô, cũng như Interpol Việt Nam cũng đã phối hợp với các Interpol bạn để có những biện pháp cần thiết. Nếu có thông tin gì mới nhất liên quan đến các cô hoặc liên quan đến sự việc chúng tôi cũng sẵn sàng chia sẻ thôi....
Vận động quốc tế vào cuộc
Trong khi đó thì cô Danh Hui, chị ruột của Bé Hương, vì lo âu trước tình cảnh em mình nên đã tìm cách báo với CAMSA Liên Minh Bài Trừ Nô Lệ Mới Châu Á có văn phòng chính tại BPSOS ở Hoa Kỳ:
Chú Ngyễn Đình Thắng hướng dẫn em làm tất cả những gì để cứu em gái em, hướng dẫn em viết thư cho ông dân biểu Al Green và bà dân biểu Sheila  Jackson Lee. Em có được ông dân biểu gọi đến gặp và ông cũng có hứa  ông sẽ cố gắng tìm cách giúp em gái em được trở về sớm nhất.
Còn tại Gò Quao, Kiên Giang, Rạch Giá, mẹ của Huỳnh Thị Bé Hương và mẹ của Lê Thị Thu Linh đã lên công an rút đơn sau khi bị bà Thúy An buộc con gái gọi về .
Ông công an tên Phước, người đã nhận đơn thưa, cho biết :
Cái đó là do gia đình tới rút mình cũng hỏi mà người ta nói lý do con nó điện về biểu rút đơn để con người ta về. Trong đơn  người ta tố cáo cái dạng như là nghi vấn đưa con người ta ra nước ngoài để bán. Còn chuyện giải quyết như thế nào thì còn chờ ý kiến lãnh đạo.
Như vậy đã gần một tháng trôi qua mà bốn cô gái ở Kiên Giang vẫn còn ở trong tay bà Thúy An. Cô Danh Hui, chị của Bé Hương, cho hay bà Thúy An đã  gọi điện thẳng cho cô từ Moscow:
Bà Thúy An: Em là An Ột đây, em làm ăn đàng hoàng, em sống ở đây mấy chục năm rồi, em không muốn tai tiếng ầm ĩ lên. Nếu như chị nghĩ tình người chị dừng lại đi, bởi câu chuyện liên quan đến rất nhiều thứ.
Cô Danh Hui: Dạ chi An Ột ơi,  bây giờ em chỉ muốn đưa nó về an toàn với lại con bạn của nó, hai đứa cùng đi sang, em chỉ muốn đưa nó về an toàn.
Cô Huỳnh Thị Bé Hương khi còn ở Việt Nam. Source machsongmedia
Cô Huỳnh Thị Bé Hương khi còn ở Việt Nam. Source machsongmedia

Bà  Thúy An: Để mà hại được em sẽ không hại được, chỉ là câu chuyện nó rùm beng tai tiếng thôi.
Tiếp lời bà Thúy An, cô Danh Hui kể:
Bả nói  em phải viết thư xin lỗi bả rồi bả thả em gái em về, còn nếu không thì bả sẽ thưa ngược lại là em gái mê trai và ăn cắp tiền bỏ trốn, rồi bả thưa em tội vu khống, đe dọa gia đình em. Bà có cho người xuống Kiên Giang tìm mẹ với cháu em.
Vẫn theo lời cô Danh Hui, bà Thúy An còn làm áp lực buộc  Huỳnh Thị Bé Hương viết một là đơn nhận hết tội rồi nạp lên đại sứ quán Việt Nam ở Moscow. Người tiếp đơn và gọi Bé Hương đến hỏi chuyện là ông Nguyễn Đông Triều:
Bé Hương lên gặp đúng ông Nguyễn Đông Triều đó. Bé Hương nói với em rằng ông bảo là bên Nga làm gái là công khai chứ không cấm như ở Việt Nam hay các nước khác, ông nói theo kiểu cách là ông không muốn giúp giải cứu cho Bé Hương... - Cô Danh Hui.,
Bé Hương lên gặp đúng ông Nguyễn Đông Triều đó. Bé Hương nói với em rằng ông bảo là bên Nga làm gái là công khai chứ không cấm như ở Việt Nam hay các nước khác, ông nói theo kiểu cách là ông không muốn giúp giải cứu cho Bé Hương cho nên Bé Hương không có dám nói gì ngoài chuyện nhận tội theo như bà An yêu cầu tại nó sợ người phỏng vấn nó cũng là người của bả rồi. Hôm trước nó bị bắt lại cũng do nó gọi cho ông đó sau vài tiếng thì nó bị bắt lại thành nó sợ lắm nó chỉ làm những gì theo bả yêu cầu thôi và nó không tin tưởng ai hết.
Để biết rõ sự việc, hôm nay đường dây lại  được nối qua số máy của ông Nguyễn Đông Triều:
Thanh  Trúc: Thưa ông Nguyễn Đông Triều, tôi là Thanh Trúc , trước có kêu cho ông mà ông bảo nếu là nhà báo thì ông không nói chuyện với tôi. Ông Nguyễn Đông Triều noí rằng ở bên Nga mãi dâm là công khai, vì thế các em này qua bên Nga và bị bán vào mãi dâm thì toà đại sứ không giải quyết?
Ông Nguyễn Đông Triều: Đấy là lời bà nói thôi và tôi không nói như thế. Và hai nữa tôi khẳng định này, những công việc mà đại sứ quán đã làm, đã trao đổi với các cơ quan trong nước, cho nên là chúng tôi... bà có muốn biết thì hỏi cơ quan trong nước còn tôi xin lỗi không trả lời bà. Tôi xin nhắc lại như thế.
Đó là cách trả lời của ông Nguyễn Đông Triều từ tòa đại sứ Việt Nam ở Moscow.
Tiếp xúc với bà Nga, Interpol Viet Nam ở Hà Nội ngày hôm nay để tìm hiểu tiến trình điều tra và làm việc tới đâu, bà Nga trả lời:
Xin lỗi chị tôi đang bận chị có thể gọi lại sau nhé, tôi cũng chưa biết, độ khoảng trong ngày đi. Còn bây giờ tôi đang bận chị nhé.
Chúng tôi đã gọi lại cho bà Nga nhiều lần trong ngày nhưng rất tiếc bà đã không bắt máy. Trên đường dây gọi về CAMSA thuộc văn phòng BPSOS, giám đốc điều hành BPSOS là tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng trình bày kế hoạch mà CAMSA có thể làm được bảo toàn anh ninh cho bốn cô gái mà ông gọi là bốn con tin đang bị cầm giữ:
Chúng tôi đang vận động báo chí Hoa Kỳ, các giới chức dân cử Hoa Kỳ và Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ để làm lớn chuyện này. Nỗ lực thứ hai là vận động cảnh sát Liên Bang Nga để cứu không những bốn nạn nhân mà cho tất cả mười lăm nạn nhân hiện đang nằm trong tay của bọn buôn người.
Riêng trường  hợp cô Bé Hương thì có người chị ở Houston thì chúng tôi đã sắp xếp để tờ báo lớn nhất là Houston Chronicle đã phỏng vấn và đã chạy tin. Bà thị trưởng Houston của vùng mà cô chị đang sống cũng đã lên tiếng với Toà Tổng Lãnh Sự Việt Nam .
Bên cạnh đó, tiến sĩ Thắng trình bày tiếp, CAMSA đã truy ra được là hai trong số các nạn nhân bị giam giữ có một người dì ở Canada, vì thế BPSOS đang vận động Liên Hội Người Việt Canada và bộ phận CAMSA ở Canada vào cuộc trong chuyện này.

Dang trung kien

nơi gửi Angola
Còn nhiều nơi nạn buôn người các bạn ạ.
Angola có thế có hàng chục động mại dâm như thế.nếu ai muốn tìm hiểu thì cứ vào Face book: cộng đồng người việt tại angola
Đại sứ quán ở đây mỗi nhiệm vụ làm lại hộ chiếu cho công dân việt và giấy thông hành khi về nước,mỗi giấy từ 300 usd đến 500 usd.Nạn mại dâm ở đây ko khác gì ở vn
https://www.facebook.com/vnangola
 

Geen opmerkingen:

Een reactie posten